Con đò nhỏ một chiều rời bến cũ
Người lên đường hóa một cánh chim xa
Xuân chưa về liễu sân chùa đã rũ
Thiền phòng vắng người hiu hắt gió đông qua
Sư phụ bảy tư…năm rồi về cõi tịnh
Giờ đến trò tuế nguyệt chẵn bốn ba
Ai truyền đăng thắp lửa chốn sa bà
Ai tục diệm noi bước thầy hoằng hóa
Một lần gặp đã như duyên tiền kiếp
Tình đệ huynh qua mấy chén trà khuya
Ta ra đi chưa kịp hẹn buổi về
Ngày tái ngộ đành chờ nhau kiếp khác
Sớm tây du phải đâu là phận bạc
Sống mươi năm mà trọn nghĩa đạo đời
Thấy được nghĩa mầu trong mỗi làn hơi
Ngọn nến tòng lâm một đêm đời đã đủ
Toại Khanh